và thở mạnh mỗi khi bác cho ngón tay vào sâu, ngoáy ngoáy, rồi lại rút ra. Hình như hai tay tôi nhỏ quá, không đủ để ôm hết nỗi hạnh phúc tràn trề của xác thịt. Bác đưa lưỡi vào lỗ lồn tôi mà liếm, mà bú. Chết thôi! Có phải chết như thế này thì cũng nên chết để lõa lồ bay lên thượng giới, để đỗ trên mây, để tắm ở giải ngân hà, để thăm các tinh tú ngoài quỹ đạo, để vui với trăng sao… Tôi tự ý kéo bác lên. Những đòi hỏi khẩn thiết bảo tôi làm thế. Ông lên, ngừng ở hai vú tôi mà bú, mà bóp. Mỗi cử