ổn, tôi cũng bắt đầu quen việc. 11h đêm, khách đã về hết, chúng tôi dọn dẹp quán, tôi chuẩn bị ra về thì nghe thấy tiếng la vọng ra từ trong bếp “anh Sơnđừng màtôi xin anhđừng làm vậy màcứu tôihuhu”. Nghe qua tôi biết ngay là giọng của Ngân, cô ấy đang kêu cứu sao“Ngoan nào cưng, chiều anh thì cưng không cần nộp quỹ đâuhêhê” Đây là tiếng của thằng “Sơn đê tiện”, tôi nghe không nhầm vào đâu được. Tôi tức giận, đang định chạy vào bên trong để cứu Ngân thì 1 bàn tay cầm tay tôi giữ lại. Là em nhân