tôi mắng yêu: – Sư bố nhà anh… Tôi bắt đầu van nài – Mẹ phải giúp con mẹ, chứ sắp vào lớp rồi con biết phải làm sao. Mẹ tôi cau mày, suy nghĩ lung lắm, rồi bà thở dài thượn thượt mà than thở cam chịu: – Ôi, còn cách nào khác nữa đâu. Con đang tuổi dậy thì, không khống chế đc chuyện đó cũng đúng. Thôi lại đây nhanh nào, đến là khổ cái thân tôi. Rồi lo sợ, mẹ đi ra cửa, ngó ra ngoài, xem chừng không có ai hết, mẹ khép cửa vào, rồi kéo tôi vào trong góc phòng, quanh đó toàn là đồ lưu niệm của